Assonance là một hình thức tu từ bao gồm sự lặp lại các âm thanh do các nguyên âm tạo ra trong một câu hoặc cụm từ. Nó là một kiểu ám chỉ trong đó các nguyên âm chỉ được lặp lại.
Một hình vẽ tạo nên vẻ đẹp đặc biệt cho văn bản là sự đồng điệu. Thông qua hình này, tác giả của một văn bản có thể tạo ra hiệu ứng âm thanh cho thông điệp thông qua việc lặp lại các âm thanh gây ra hiệu ứng âm nhạc từ việc lặp lại các nguyên âm trong một cụm từ.
Nguồn tư liệu này có thể được sử dụng một cách đặc biệt trong văn xuôi thơ mang lại sự hài hòa cho văn bản. Loại tài liệu này cho thấy không chỉ những gì tác giả nói là quan trọng mà còn cả cách họ thể hiện điều đó. Bằng cách sử dụng nguồn tài liệu này, tác giả muốn tạo ra một hình dạng đẹp nên thơ cho lời nói của mình
Các phụ âm có ý nghĩa trong lĩnh vực văn học, trong khi trong một cuộc trò chuyện thông tục, việc tìm kiếm nguồn tài liệu này có thể trở nên ngô nghê. Các thiết bị kiểu này làm cho các từ thể hiện một điều gì đó bên ngoài ý nghĩa chính xác của từ đó.
Assonance là một nguồn tài nguyên cũng được sử dụng trong phần lời của các bài hát bằng tiếng Tây Ban Nha khi giai điệu có được tính âm nhạc dễ nhớ nhờ các cụm từ kết thúc bằng các từ có vần bằng đồng âm. Trong thơ ca hiện nay, việc sử dụng các phụ âm là rất hiếm trong thơ vì sự gần gũi trong văn bản của các từ có âm giống nhau có thể gây ra một số mệt mỏi. Tức là, sự đồng điệu trong chính nó và trong ngữ cảnh thích hợp, được sử dụng tốt, là rất đẹp. Nhưng khi lạm dụng phương thức văn phong này một cách thái quá thì có thể tạo ra sự mệt mỏi nhất định cho người đọc. Nếu họ làm như vậy, người đọc chú ý đến chính vần hơn là ý nghĩa của thông điệp thơ.
Trong trường hợp đó, chúng tôi tìm kiếm khả năng thay thế một trong những từ này bằng một từ khác có âm thanh khác thông qua việc xây dựng các câu thơ có vần điệu tự do. Thị hiếu thơ còn được đánh dấu bởi tính chủ quan của người đọc. Có những nhà thơ, khi làm thơ, họ đặc biệt lưu ý để văn bản không có các phụ âm và sửa chúng.